Vietnam
This article was added by the user . TheWorldNews is not responsible for the content of the platform.

Chỉ mong một đời bình yên

Sài Gòn tối nay mưa nhẹ, đôi tay chai cũ lướt trên những phím đàn, tiếng nhạc vang lên, bỗng nhiên lỡ nhịp...

Bữa cơm chiều nay cậu bé nói với em rằng: "Hai năm nữa con 15 tuổi rồi, con muốn theo cậu út ra Hà Nội học, sẽ lại theo nghiệp nhà binh giống ông ngoại và cậu".

Em mỉm cười: "Vậy à? Xa mẹ vậy có sớm quá không? Ừ mẹ tôn trọng con. Vậy hãy để mẹ chăm sóc, gần gũi con thật nhiều nhé, hai năm nữa mình sẽ quyết định nên ra Hà Nội hay ở cùng mẹ tại Sài Gòn".

Nhìn ra ban công đầy hoa, mưa nặng hạt dần, bất chợt cảm xúc như miên man và vô định. Vậy là hai năm nữa cậu bé tròn 15 tuổi, còn mẹ năm nay vừa tròn 33. Mẹ vẫn còn trẻ nhỉ. Tiếng đàn lại vang lên rồi lỗi nhịp.

Chào anh, đọc qua câu chuyện chiều nay, chắc anh hình dung ra em rồi phải không? Em là mẹ đơn thân của một bé trai, sống tại Sài Gòn.

Từ ngày một mình dắt con từ cao nguyên Lâm Viên lên Sài Gòn lập nghiệp, em cứ nghĩ mình mạnh mẽ, nhưng hôm nay bỗng giật mình, vậy là ngày con trai của em lớn khôn, trưởng thành đang đến rồi. Một ngày không xa, bé cũng sẽ xa em đi học rồi đi làm. Bất chợt em sợ cảm giác lẻ loi. Có lẽ đã đến lúc em tìm cho mình một điểm tựa rồi.

Giới thiệu về em thế nào để anh dễ hình dung nhỉ? Em có ngoại hình cân đối, khuôn mặt được nhận xét xinh xắn, hiền lành, chân thành và có tấm lòng nhân hậu. Em thích chơi đàn piano và vẽ tranh, đôi khi tập tành làm thơ và viết sách. Ước mong cùng anh trang trí góc ban công, đặt một bộ bàn ghế gỗ màu trắng xinh xinh. Sau bữa cơm tối, bên ban công đầy hoa, em sẽ mặc chiếc đầm bông thật nữ tính, để tóc dài ngồi chơi đàn piano, còn anh bên ly trà ấm, ngắm em chơi đàn.

Nghe đến đây chắc có người khẽ cười nghĩ rằng: Chà, cô này, đã lỡ một lần đò mà sao vẫn mơ mộng quá.

Công việc của em khá bận rộn, buổi sáng khi bước đến văn phòng, em khoác lên mình tấm áo vest chỉn chu của người đàn bà cứng cỏi, cháy hết mình cùng đồng nghiệp. Sau tám tiếng, trở về nhà, đóng cửa lạị, em muốn làm vợ của anh và làm mẹ của những đứa trẻ ngoan.

Mong ước về người đàn ông của em thế nào? Trong tâm trí lúc này, em hình dung anh là người đàn ông tử tế, bao dung, nhân hậu. Anh bao nhiêu tuổi cũng được, quan trọng là suy nghĩ của chúng ta có đồng điệu hay không? Bởi vì em là mẹ đơn thân, nên mong muốn nửa còn lại cũng từng đổ vỡ.

Nếu anh là cha đơn thân của những đứa trẻ, em muốn cùng anh bù đắp và yêu thương chúng, cho chúng mái ấm hạnh phúc mà em nghĩ bất cứ đứa trẻ ngoan nào cũng đều xứng đáng và nghiễm nhiên có được.

Về công việc và tài chính của anh, em không mong anh giàu có. Trước đây, khi một mình dắt con lên Sài Gòn lập nghiệp, em từng rất nghèo khổ, nghèo tiền bạc nghèo luôn cả kiến thức. Bằng nỗ lực và quyết tâm, em đã vươn lên thay đổi được cả tương lai của chính mình. Em tin tiền bạc là thứ chúng ta có thể cùng nhau làm ra được. Người đàn ông của em hiện tại nghèo cũng được, nhưng mong anh hãy giàu ý chí. Giữa thành phố hoa lệ này, em không tin chúng ta làm ăn chăm chỉ mà lại nghèo khổ được.

Em mong một đời bình yên.

Chờ thư anh.

Độc giả gọi vào số 024 7300 8899 (máy lẻ 4529) trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc